Đừng hỏi anh ơi anh đâu khóc
Khi phải ôm bao nhiêu bão sông
Cũng may là anh đã vước qua tuổi đau lòng
Vài câu hứa vui vui phai phai
Đã làm anh khóc ngay nhớ anh
Cũng may là chẳng có gì tồn tại mãi mãi
Quãng thời gian hai ta bên nhau
Đã trải qua bao nhiêu bế giá
Thế sao khóc đi cùng nhau đến ngày bắt đầu
Ở cái chỗ đơn đơn côi côi
Hoa chiều nở là quá tộn rồi
Quá khứ nào không làm không lo
Người đã làm em khóc,
em vẫn núp trong đầu
Sao lại còn bộ công,
lặng ta dùng đường
Chiều mưa rơi không nhớ,
năm ngón hương rơi hờn
Đêm mưa vinh thả lên tầng,
cô đơn
Người đi qua tàn vứt,
cô cứ xin mấy hôm nụ nhờ
Em cho dài lỡ yêu em đến sai gương
Nhiều lần em đã cố nghẹn ra vờ đâu để em nhẹ lòng
Càng cố khóc lại càng không giống
Đừng hỏi anh ơi
Anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh ơi
Đừng hỏi anh ơi anh đâu không
Khi phải ôm bao nhiêu bão sông
Cũng may là anh đã vươn qua tuổi đau lòng
Vài câu hứa vội vội vai vai
Đã làm anh không ai nhớ ai
Cũng may là chẳng còn gì tồn tại
Mãi nhớ ai Quảng thời gian hai ta bên nhau
Đã trải qua bao nhiêu bến sông
Thế sao không Đi cùng nhau đến ngày bạn đồng
Ở cái chỗ đơn đơn côi côi
Hóa chiều nở là quá tận rồi
Quá khứ nào không lầm không lỗi
Càng cố gắng lại càng khóc sáng
Đừng hỏi anh ơi anh đau khóc
Khi phải ôm bao nhiêu bão sông
Cũng mấy lạ anh đã bước qua tôi đau lòng
Vài câu hỡi phôi phôi phai phai
Đã làm anh khóc ngay như ai
Cũng mấy lạ chẳng có gì tồn tại mãi mãi
Khoảng thời gian hai ta bên nhau
Đã trải qua bao nhiêu bế sao
Thế sao không đi cùng nhau đến ngày bắt đầu
Ở cái chỗ đơn đen côi côi
Hoa chiều na là cuối tuần rồi
Quá khứ nào không lầm không lôi
Đừng hỏi anh ơi anh đau khóc
Khi phải ôm bao nhiêu bao giọng
Cũng may là anh đã bước qua tối đau lòng
Vài câu hứa phôi phôi phai phai
Đã làm anh khóc ngay
Nhớ anh cũng may là
Chẳng có gì tồn tại mãi mãi
Khoảng thời gian mãi ta bên nhau
Đã trải qua bao nhiêu bế giao
Thế sao khóc đi cùng nhau đến ngày bắt đầu
Ở cái chỗ đơn đơn côi côi
Hoa chiều nở là quá tốt rồi
Quá khứ nào không lầm không lỗi