ป่าเหนือเมือหน้า ดอกไม้บาดลมฝนบนฟ้าผ่าน ฟ้ามองดังมาน น้ําตาน้ําฝนหล่นจากฟ้าๆ ข้างแกงเหมือนแอง น้ําตาไหลตกจากผ้า แววฟังป่าเหนือเมือไป ได้พบมา เมืองเหนือเมือน้ําบ่า หลอกทานสานสาง เข้าดังน้ําหลายไปลามากทั้ง หมุนหม่นสายชนเหมือนดัง ไหลหลังเป็นวังน้ําหวนริมฝั่งวังน้ําคําลง คงมีแสงจันทร์คืนหนึ่งคืนนั้นพบกัน น้องเหยยสองคนเมืองเหนืออานนงนั้นคงมีมนต์เป่าหัวใจเสียจน กดให้ไฟฟันแอวสาวเจ้าวรอ่อน้ําคัม จนสูนลอยคล้อยต่ําสายันเย็นย่ําทุกวันแล้วฉะนั้น จะให้ไม่ลืมนั้น แม้ใครได้ไปเที่ยวพันลมมันในเมืองเหนือริมฝั่งวังน้ําคําลงคงมีแสงจันทร์คืนหนึ่งคืนนั้นพบกันน้องเฮยสองคนเมืองเหนือนมนต์นั้นคงมีมนต์เป้าหัวใจเสียจนกดให้ไฟฟันแก่วสาวจะวอนพ่อน้ําคําจนศูนย์ลอยคลอยต่ําสายันเย็นยําทุกวันแล้วฉันไหนจะให้ลืมนั้นแม้ใครได้ไปเที่ยวพันลมมันในเมืองเหนือไฟฟันใช่ไหมใครได้ถูกช่วยเปลี่ยน