-Mel:
Dòng đời trôi qua mau, ta phiêu bạc *** trường.
Để ta bay theo làn mây, phiêu bồng theo làn khói sương.
Dù đời không thương ta, ta cũng mặc kệ đời.
Không quan tâm ba hoa thị phi, những lời nói trên khóe môi.
Người người đi qua nhau, chẳng cần màng sự đời.
Dẫu người ta đang đi bên nhau, cũng có ngày đôi tay buông lơi.
Bao lâu nay ta không rong chơi, tìm cho mình một lối đi.
Yêu đương chi cho ta thêm đau, rồi lệ ướt trên khóe mi.
-Ver 1:
Bao lâu rồi ta không rong chơi, không rong rủi trên những nẻo đường.
Bao lâu rồi ta chưa ôm ấp, và chưa được nói những lời yêu thương.
Cuộc sống này đôi khi nó bạc, rắc thêm chút muối cho nó đỡ nhạt.
Ngồi xuống đây uống một tách trà, rồi kể với nhau việc xóm việc nhà.
Lo chi xa cái tuổi thanh xuân, của ta còn dài dữ lắm.
Bàn chi tới mấy cái việc xa xôi, rồi lại bảo là đời nó khắm.
Ôi thôi thôi tôi nói anh nghe, cái miệng người đời chẳng cần phải care.
Mình vừa nhích nhẹ, là bảo mình khoe. Bởi vậy mới nói là i don't care.
Rời xa đô thị ngột ngạt, tìm đến một nơi yên bình.
Ở nơi đây không có khói xe, không gian ngoại ô thật thanh bình.
Đời còn gì vui hơn hiện tại, đâu cần lo nghĩ tới tương lai.
Ai thương ta nhất cuộc đời này, chính bản thân mình chứ không ai.
-Mel:
Dòng đời trôi qua mau, ta phiêu bạc *** trường.
Để ta bay theo làn mây, phiêu bồng theo làn khói sương.
Dù đời không thương ta, ta cũng mặc kệ đời.
Không quan tâm ba hoa thị phi, những lời nói trên khóe môi.
Người người đi qua nhau, chẳng cần màng sự đời.
Dẫu người ta đang đi bên nhau, cũng có ngày đôi tay buông lơi.
Bao lâu nay ta không rong chơi, tìm cho mình một lối đi.
Yêu đương chi cho ta thêm đau, rồi lệ ướt trên khóe mi.
-Ver 2:
Thanh xuân ta vẫn còn dài, không có gì mà ta phải ngại.
Cứ vui chơi hết đời tuổi trẻ, sau này con cháu có cái để khoe.
Sáng sớm bật tung cửa sổ, đón ánh bình minh.
Mang con xe ra đi dạo phố, chào em hàng xóm ẻm chào lại mình.
Khi màn đêm sáng khắp phố thị, nhưng ta vẫn muốn tìm đến ánh trăng.
Thứ con người luôn luôn bỏ phí, nhưng mà lại mang đầy tính nhân văn.
Ta đi hết, bốn bể năm châu, từ châu Âu qua tới châu Á.
Tuổi 20 vẫn đẹp rạng ngời, ta đây vui chơi chứ không quậy phá.
(Twenty years old)
Núi rừng biển cả, vang tên ta. Vui hết thanh xuân, dù có phong ba.
Phiêu bồng trôi dạt, theo áng mây xa. Ung dung tự tại, như là thi ca.
Ta đứng hiên ngang, bước lang thang, chân bước ngông nghênh, khắp nhân gian.
Đứng lên mạnh mẽ, dù có gian nan, con đường phía trước, còn khá thênh thang.
- Mel:
La La La (feel)
Người người đi qua nhau, chẳng cần màng sự đời.
Dẫu người ta đang đi bên nhau, cũng có ngày đôi tay buông lơi.
Bao lâu nay ta không rong chơi, tìm cho mình một lối đi.
Yêu đương chi cho ta thêm đau, rồi lệ ướt trên khóe mi.