-
tất cả trong anh giờ đây vô vàng suy nghĩ . Đừng ôm trái tim của anh nhiều vết thương. Ngừng câu hỏi thăm về anh hay bất thường. Dừng lại khi anh thức giấc, đôi môi này khi ấy cũng chỉ là giấc mơ
-
quan trọng anh không muốn nói lời tạm biệt". "Đừng lo anh chỉ biết yêu có mình em". Và thực tế anh vẫn dõi theo her instagram. Dạo chơi một chút cảm xúc để em ảo tưởng rằng . Anh trao cho em tình yêu
-
đáng ghét của em khi đang trêu anh. Và hàng vạn những say mê đôi ta đã giành cho nhau. Mà mình chẳng giữ nổi những ấm áp. Để luyến thương ta buông tay nhau. Để rồi đau, rồi thương nhớ một đời. Để giờ đây
-
đáng ghét của em khi đang trêu anh. Và hàng vạn những say mê đôi ta đã giành cho nhau. Mà mình chẳng giữ nổi những ấm áp. Để luyến thương ta buông tay nhau. Để rồi đau, rồi thương nhớ một đời. Để giờ đây
-
trôi qua nặng nề mỗi ngày. Anh đã có thứ anh mơ nhưng không có em trong tay. Nhiều khi anh ngỡ quên rồi. Lại đau không nói nên lời. Vậy thời gian chỉ để *** với vết thương. Để quên mất cả đời. NamLee
-
hồn anh mơ về dĩ vãng. Tình là chiếc lá thu vàng rơi, buồn rơi. Tình là nhung nhớ đôi mắt em, hỡi người. Tình là lưu luyến sống trong kỷ niệm. Nhẹ nhàng ôm lấy từng ngàn tay trong vòng tay. Ngồi buồn
-
bạn. Biết cả mình cũng đâu còn chất phát. Nhưng bất giác lại cảm thấy mất mát. Tao không trách, là quy luật của thời không. Người giàu cũng không thể tắm lại hai lần một dòng sông. Tao bước ra khỏi cái
-
lòng đã mất nhau. Dẫu đã thấy em đang vui mà sao trong lòng vẫn đau. Anh mong sớm thôi em sẽ sớm có người bảo vệ. Buồn vui nước mắt có người san sẻ. Chỉ mong người hạnh phúc và đừng nhớ anh. Để mình anh
-
từng hơi thở. Trao cho em giấc mơ như bình minh xua tan mây mờ. Yêu anh như redbull vẫn tìm đến trong ly cùng jagerrrrrr. Hey boy . Anh bước vào căn phòng thiêu đốt mọi vật xung quanh. Con tim em nghe
-
trong từng hơi thở. Trao cho em giấc mơ như bình minh xua tan mây mờ. Yêu anh như redbull vẫn tìm đến trong ly cùng jagerrrrrr. Hey boy . Anh bước vào căn phòng thiêu đốt mọi vật xung quanh. Con tim em
-
đỏ Vì duyên đã mang mình đến bên nhau, đúng lúc kiếng mãi còn lưu Gió thổi hòa dòng nước mắt rơi, phút giây đòi lại ly đia Duyên đã mang mình đến bên nhau, giữ trong tim ước hẹn muôn đời Dẫu có gặp lại
-
Từ ngày hôm qua. Khung trời bên cửa sổ. Đẹp lung linh bên ngàn tia nắng. Để ngày hôm nay. Khung trời riêng mang trong mình anh. Thêm em đến bên đời. Bởi vì khi nắng vẫn còn rơi. Khi bóng tối còn chơi
-
xuân nơi đâu người ơi tìm mãi. Màu hoa nào thắm trên tóc em cài. Dìu hồn tôi say trong giấc hồn nhiên. Theo bước chân em cuối trời lãng quên. Quên sao nắng vẫn ghen màu mắt. Và môi ấy vẫn quen hờn dỗi
-
mạnh mẽ hơn vì anh sợ cô đơn. Nói yêu má hồng, mắt cong, bờ môi mọng rất khó. Vì lo trong trái tim em đã có ai nhưng nếu yêu em là sai thì anh đây không cần đúng. Em hãy chấp nhận một người thành thật
-
Cất bước đến trường . Khi trời vừa sáng lên. Sách bút bên giường. Ôn bài tới hết đêm. Phải cố gắng bao lâu . để có một đời rực rỡ thêm?. Ta cứ ngẩn ngơ. Trong giờ toán với văn. Cũng muốn nghe giảng
-
. Màu sắc thì anh vẫn tô nhưng chỉ yếu chỉ là màu tối. Là mùa của đêm, màu bao nỗi buồn. anh tự hình dung ra. Nhưng sự thật nó khác ảo anh khi mọi chuyện kết thúc và.
-
át?. Mà lạc những tháng năm dài trong rối ren vô vàn. ĐK. Là khi. Trái tim anh chạy trốn rất xa khỏi những yên bình. Có đâu ai lại thấy tổn thương là lẽ thường tình lúc yêu đương?. Rồi mai . Cứ ngỡ anh
-
cầu xa. Cho nên cho dù nghìn năm qua. Còn vấn vương đôi hồn hoa. Anh kết lầu hoa bằng thơ tình ái. Cho mắt em xanh đến tận muôn đời. Chuyện tình mình chưa nghe lừa dối. Lời hẹn đầu chưa đi vào tối. Và
-
nhau. Buồn này ta vương chẳng biết gửi đi về đâu. Ngày tháng vẫn cứ trôi, giọt đắng vẫn khóe môi. Dù rằng con tim anh chưa một lần thay đổi. Dẫu nỗi nhớ lớn gấp trăm lần vẫn mang đến cuối đường. Dù người
-
hoa sớm. Tình nồng đầu tiên, hứa triền miên nước lớn sông dài. Chúc cho duyên đầu, ngàn đời sau vẫn còn tươi màu. hoangtuan20032003 đóng góp.
-
, nhưng giờ đã có một người luôn bên cạnh anh rồi . Anh xin em đừng nói nữa, vì đường tình giờ nó đã chia đôi. Chikarito. Anh sẽ không còn là anh của ngày xưa. Anh sẽ không vì em lệ hoen nước mắt. Tại vì ta
-
cách bước. Đôi khi khiến nó ấm ức. Nhưng kiên quyết. Không muốn trở thành người xấu. Vẫn cố dù không biết đi từ đâu. Chân cứ bước đi trong vô thức. Cũng vô thức trưởng thành hơn ngày đầu. Sự vô thức làm
-
đừng quaу trở lại. Gợi lên lòng em còn bao nỗi đau của ngàу hôm qua, khi đã cách xa. Hỡi anh, hãу mang theo em đi với kỉ niệm. Khoảnh khắc hạnh phúc cùng bao nỗi đau. Mình đã đi qua, naу xa rất xa, đã xa
-
năm sau này vẫn thế cứ mãi giet em từng đêm về. Dấu môi anh còn vương trên môi em đâu dễ phai mờ . Ai từng đã hứa sẽ mãi yêu em trọn đời . Ai từng đã nói sẽ chẳng bao giờ xa cách rời. Người đừng bắt em
-
năm sau này vẫn thế cứ mãi giet em từng đêm về. Dấu môi anh còn vương trên môi em đâu dễ phai mờ. Ai từng đã hứa sẽ mãi yêu em trọn đời. Ai từng đã nói sẽ chẳng bao giờ xa cách rời. Người đừng bắt em
-
nhau bao điều nhưng tất yếu, đâu thể giận nhau rồi buông lời cách xa. Vậy thì em yêu anh làm cái gì, ngẫm nghĩ những ngày đã qua em cho em là hoàn mỹ. Thực sự trong em đổi thay, anh không là gì trong
-
ngày. Chắc cũng mấy tháng nay. Vẫn là bốn bức tường này bủa vây. Tự làm đau chính mình. Trong đầu những ý định. Một vòng loop thoát ra chẳng được. Giờ đây em ước trong tay em cầm một ly thuốc quên. Quên
-
ngày. Chắc cũng mấy tháng nay. Vẫn là bốn bức tường này bủa vây. Tự làm đau chính mình. Trong đầu những ý định. Một vòng loop thoát ra chẳng được. Giờ đây em ước trong tay em cầm một ly thuốc quên. Quên
-
ngày. Chắc cũng mấy tháng nay. Vẫn là bốn bức tường này bủa vây. Tự làm đau chính mình. Trong đầu những ý định. Một vòng loop thoát ra chẳng được. Giờ đây em ước trong tay em cầm một ly thuốc quên. Quên
-
ngày. Chắc cũng mấy tháng nay. Vẫn là bốn bức tường này bủa vây. Tự làm đau chính mình. Trong đầu những ý định. Một vòng loop thoát ra chẳng được. Giờ đây em ước trong tay em cầm một ly thuốc quên. Quên
-
ngày. Chắc cũng mấy tháng nay. Vẫn là bốn bức tường này bủa vây. Tự làm đau chính mình. Trong đầu những ý định. Một vòng loop thoát ra chẳng được. Giờ đây em ước trong tay em cầm một ly thuốc quên. Quên
-
Đêm nay ta lại rơi vào trầm mặc cùng với khúc ca viết dở dang . Vì ta đang mơ mộng hay vì trái tim của nàng làm ta thao thức . Tay trong tay ánh mắt đôi môi . Cảm giác vẫn chút bồi hồi. Vậy giờ em
-
nhỏ bé nhưng nhiều gánh nặng trên vai. Băn khoăn bất đẳng thức giữa tình và sinh nhai. Cộng trừ nhân chia mãi chẳng đủ cho hôm nay nhưng vẫn tin vào đáp án nằm. trong viễn cảnh tương lai. Bao nhiêu là
-
đâu. Sau biết bao lần đớn đau. Những vết thương bên trong vẫn chưa lành. Anh đến bên và gieo rắc những ân cần. Và để rồi một khi em mở lòng ra hơn với anh. Anh lại muốn em yên lặng hơn, an phận hơn . Mở
-
🎵 🎵 Đừng nhìn lại thằng mặt mặt đi, khó khăn đường đầu 🎵 🎵 Phá tan rình gông đằng sau, thân nhiệt cao nó nên lành băng 🎵 🎵 Đừng nhìn lại thằng mặt mặt đi, chất xiên trong người 🎵 🎵 Bước chân
-
Gạt nước mắt của anh. Thật sâu vào đây đong đầy. Để anh biết tình yêu. Của em chỉ là đùa vui. Và anh chính là nhân vật kia. Ở trong vở kịch. Em đã viết lên từ lần đầu gặp nhau. Anh biết hết mà. Nhưng